Thứ Năm, 20 tháng 12, 2012

CHỜ.

Đừng chờ anh...
Khi ngọn gió heo may quất qua từng nỗi nhớ.
Mưa phùn hắt hiu ướt từng nhịp thở.
Ướt bao nhiêu kỷ niệm cũ hao gầy.
Em ơi hãy nắm chặt lấy đôi tay
Tìm cho mình hơi ấm.
Trong lặng thầm trống vắng.
Trong nỗi nhớ anh ngày không nắng mỏi mòn.
Anh trểnh mảng đánh rơi mùa thu và cả những vuông tròn
Bên bờ sông cỏ may vương ngập lối.
Để bây giờ bối rối.
Lời trách ngọt ngào đánh võng phía nơi em.
Sương muối buốt tay như lạ như quen
Hạt rơi đẫm tóc mai hạt vướng qua khe áo.
Anh biết!
Chẳng bao giờ em đánh rơi một đời tần tảo.
Để chờ anh...
Và em ơi một ngày mùa xuân cỏ lại mướt xanh.
Nồng nàn! Thật đấy...


Nguyễn Bảng - 08.01.2013