Thứ Ba, 20 tháng 8, 2013

VIẾT CHO NGÀY XANH TÔI...


Tôi viết cho ngày xanh tôi...
Dù biết rằng thời gian vẫn thăm thẳm trôi...trên con đường hiện hữu.
Níu kéo cả những ngọt ngào cả những khổ đau mệt nhoài nặng trĩu.
Âu lo, hạnh phúc ẩn hiện khóc cười...



Ơi dòng sông đời người.
Nơi cửa sổ tình yêu có giọt nắng vàng len qua kẽ lá xanh tươi
Khoe sắc đung đưa đánh thức tầm xuân ...
Tôi mỉm cười rạng rỡ.
Tuổi mới bắt đầu, ngày mới xanh hơi thở.
Nhẹ nhàng cho tôi vút bay...
Qua rồi tháng ngày u ám đen mây
Vần vũ gió giông bão bùng khắc khoải.
Phía chân trời ảo mờ, đường đời còn xa ngái.
Bước chân gập ghềnh
Tôi đi!
Bài toán cuộc đời ... xao xác mùa thi...
Như thách đố... như giỡn đùa đuổi bắt.
Mệt nhoài cuồng quay buồn vui ngây ngất
Chẳng khuất phục đâu dù cơn khát xé lòng.


Nơi xa con đường yêu thương ngóng trông.
Vững vàng lên,
Mạnh mẽ lên,
Nghị lực lên.
Tôi ơi!
Ngày vẫn xanh,
Chim vẫn hót trên cành.
Nắng mai vẫn xuyên qua khung cửa.
Và bầu trời mênh mang vẫn xanh thắm nữa.
Ngày mới vẫn nồng nàn.
Khát cháy...
Tôi ơi!

Nguyễn Bảng - Viết cho ngày 20.8.2013