Chủ Nhật, 19 tháng 4, 2015

ĐÊM NẰM RỪNG NGHE LÁ THỞ

ĐÊM NẰM RỪNG NGHE LÁ THỞ.
—------------
Đêm nay anh nằm rừng.
Nghe lá thở cong mình đánh thức.
Một thoáng lạ quen sau chặng hành quân vượt dốc.
Biên cương trôi về ký ức tuổi mười ba.
Xa rồi nhạt nhoà thời gian rất xa.
Có một thời ấu thơ mình cũng nằm bên nhau hồn nhiên nghe lá thở.
Bờ mi em khép hờ, oằn mình như ngỡ
Vỡ oà tan biến trong nhau.
Thổn thức vụng về, ghì xiết nông sâu.
Trời hoang dại cây rùng mình hoang dại
Ngỡ thăm thẳm vô chừng run rẩy mãi
Ứa vơi đầy trắng đục nhựa thời gian.
Đêm nay anh nằm rừng
Lá vẫn thở đều trăng chênh chếch xiên ngang.
Cây tắm trắng ánh trăng mờ khuyết rụng.
Nhớ ngổn ngang một thời dại vụng.
Nghe lá thở, bồi hồi tiếc nuối một đời xa...

Tiếng Lục Lạc - 15.10.2013
Đêm nơi biên cương lặng gió.