Thứ Tư, 30 tháng 1, 2013

VIẾT CHO CON

TÂM SỰ
---------
Ngày con còn phiêu diêu nơi đâu.
Nhà mình nghèo bữa cơm rau nhiều hơn thịt.
Mẹ cha trở trăn tảo tần con có biết
Đắng chát giọt mồ hôi muối mặn đóng bờ vai.
Có bao lần cha ao ước ngày mai.
Nhà mình có bát cơm ít rau, nhiều thịt.
Có tráng miệng bằng trái cây dù chỉ là chút ít
Ngày ấy hạnh phúc thật ngọt ngào.


Đã là con người ai chẳng có ước ao.
Ai chẳng muốn giàu sang và lùi xa nghèo khó.
Rồi năm tháng trôi đi những ước mơ nho nhỏ.
Trở về trong mái ấm yên vui.
Nay hết đói nghèo nhưng cha vẫn không nguôi.
Nhớ lắm tháng năm chắt chiu khốn khó.
Đó chính là vết hằn sâu,
những kỷ niệm mang theo suốt đời không thể.
Ký ức chẳng bao giờ quên lãng đâu con.
Hãy là người đàn ông luôn biết vươn lên.
Đó chính là điều cha luôn hy vọng.

Nguyễn Bảng - 29.01.2013