Thứ Bảy, 12 tháng 4, 2014

ƯU TƯ

Ngồi mà ngẫm lại mới thấy mình luôn thích được sống vô tư, sống thật với bản năng của một con người dù mình không còn trẻ. Chính vì thế đôi khi mình rất bỗ bã và chất phác trong ngôn ngữ, nhưng nhiều khi mình cũng khá lịch thiệp đấy chứ he he...
Không thể co ép bản thân trong một không gian rộng lớn để rồi không còn là chính mình.
Mà tại sao lại cứ phải giả dối gồng mình lên để tỏ ra bản thân mình như một thánh nhân nhỉ.
Sống như thế sẽ thấy cuộc đời rất ngột ngạt.
Thôi thì tự cho mình thoải mái một chút, rộng rãi một chút và tự do môt chút.
Thế có phải hơn không.
Ơ hay.
Hôm nay tự nhiên lại lên cơn... he he...

Tiếng Lục Lạc - 11.4.2014


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét