Thứ Bảy, 7 tháng 3, 2015

Viết cho ngày 8.3.2015

Ta để lại gì trong nhau qua bao mùa giông bão
Cuộc đời lắm giao lao giữa bốn bề hư ảo
Từ trắng bàn tay, cơm áo xốn xang.
Ta vẫn còn nhau ngày xanh lá mênh mang
Ngày cơ cực giữa năm dài tháng ngắn.
Ta vẫn cùng nhau với gót hài ngàn dặm
Bước gập ghềnh đời trôi dạt phía sau ta.
Ta có cả những giây phút thăng hoa
Ta có cả những nhọc nhằn bốn mùa vội vã
Cứ đi… tới chân trời rộn rã…
Tiếng cười… nơi ấy trong veo.
Đừng muộn phiền làm gì ngày tháng gieo neo.
Cứ nắm tay đi, khi mệt nhoài ta nghỉ.
Ta còn có nhau cả trong dòng suy nghĩ
Và cả yên hàn những sớm mai lên.
Ta lắng nghe tiếng chim hót bên hiên.
Tiếng trẻ nô đùa rộn ràng ngõ nhỏ.
Bình dị thế thôi mà đâu dễ kiếm tìm để có.
Ừ thôi… mình cứ nắm tay…
Cuộc đời là chặng đường dài…
Ta có hôm nay.
Cứ thế…
Ta lặng lẽ bước qua tháng ngày
Dù tuổi đời sẽ không còn trẻ nữa…

Tiếng Lục Lạc – 07.3.2015
(Viết cho Đằng ấy).

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét