Chủ Nhật, 26 tháng 2, 2012

CHIỀU CUỐI NĂM.

Chiều trên quê hương tôi
Nắng phơi trên màu ngói non tươi
Gió mang tin một mùa sẽ tới
Sẽ mưa lâu hoặc con nắng dài
(Trịnh Công Sơn)

Có ai đi xa thăm thẳm mà không nhớ về quê hương. Nơi cho ta những vui buồn một thời nếm trải. Nơi cho ta những giọt nước mắt và cả những nụ cười. Nơi có tiếng mẹ ru ầu ơ giữa đêm trăng bên cánh võng đong đưa kẽo kẹt. Nơi Cha ngồi vót nan với ngác ngơ những câu chuyện cổ tích đời người.
Có một thoáng bình yên cho ta say ngắm quê hương. Tĩnh lặng và nồng nàn quá đỗi. Một ngọn gió lao xao, một vạt cỏ úa vàng, một vết nắng cuối ngày cũng làm tâm hồn mình xao xuyến.
Chỉ thế thôi, đơn giản lắm vì những điều đó chắt ra từ hai tiếng quê hương...








Tôi mong được một ngày trở lại quê hương để dầm đôi chân trần lên đất...

Lính già - Nguyễn Bảng - Ngày 10.01.2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét