Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

18 NĂM CHA XA RỜI TỔ ẤM

Cha ơi! 
Vậy là con đã gần 50 tuổi, tuổi của con dường như vẫn nhỏ nhắn trong suy nghĩ của Cha. Bóng Cha đã rời xa con 18 năm rồi đấy nhỉ. Quãng thời gian ấy gậm nhấm cuộc đời con từng phút, từng giây, từng bước đường đời con đi trong dòng sông đời người mà Mẹ Cha là bến bờ bình yên cho con suốt đời tìm về neo đậu. 
Bâng khuâng con tìm lại hình bóng Cha trong cõi lòng mình khi vừa tròn 18 năm Cha rời xa dương thế để trở về với thế giới vĩnh hằng. Con nằm miên man với những nghĩ suy, ngẩn ngơ cào vào quá khứ để lần tìm về với hơi thở của Cha xưa. Dẫu biết rằng những điều đó giờ đây với con chỉ là ảo vọng. Vậy mà con cứ giận hờn vu vơ. 
Mặc kệ! 
Con bắt đền Cha đấy! Cha ơi! 
Ngày Cha bỏ cõi trọ dương gian, Cha bỏ lại đàn con cút côi với ngổn ngang gian khó. Chẳng phải bất lực gánh vác cuộc sống sinh tồn nhưng con vẫn đau đáu có ngày Cha con mình nói với nhau những lời mà Cha chưa bao giờ nói với con như thế. Có lẽ vậy nên lòng con càng cồn cào nỗi nhớ. 
Mỗi khi xuân về lòng đất ấm lên, cỏ cây nảy lộc đâm chồi thì con lại khép lòng mình co ro trong giá lạnh. Cái lạnh tâm hồn khó có thể sưởi bằng ngọn lửa dương gian và con lại ứa nước mắt. Giọt nước mắt đặc quánh, mặn mòi của kẻ mồ côi cha qua đi 18 năm dòng dã! 
Ngẩng mặt nhìn trời bồng bềnh mây trắng. 
Và con hiểu con mất cha thật rồi. 



Ngày con về bên cha, mỗi năm đôi ba lần để lần tìm vào ký ức. Con vẫn thấy gương mặt cha hiển hiện, lời nói khúc triết, cương nghị nhưng ấm áp đến nao lòng. Cho con nhớ về bên cha tuổi thơ. Cho con nhớ về bên cha những ngày gian khó. 
Bên cha con có tất cả. No đói, buồn vui, khổ đau và hạnh phúc ngọt ngào. Đồng đất quê mình một thời vất vả gian lao, nhưng bên cha con có tất cả những nghĩa nhân để ngẩng mặt làm người, tự tin với chính bản thân mình để mạnh mẽ, kiên cường, bươn trải với cuộc sống mưu sinh trong dòng đời khi trong khi đục. 
Bên Cha con có những giấc mơ ngọt ngào của tuổi trẻ. Có khát khao cháy bỏng, đẹp đẽ của lứa tuổi trưởng thành. Cái hạnh phúc của cuộc đời mình, con biết Cha phải đánh đổi một nắng hai sương với mưa dầm gió bấc. Bên Cha con nghẹn ngào tiếng nấc. Nắng nhạt chiều xuân sang. 



Con hạnh phúc vô ngần khi con được là con của Cha. Con tự hào khi con nhận thấy rằng chính con là dòng máu của Cha suốt cuộc đời chứ không phải của ai khác cả. Dòng máu trong con vẫn rộn ràng vội vã, miệt mài nuôi trái tim hồng. Con tự hào được là con của Cha. Được thừa hưởng tính kiên nghị, bao dung, tự tin của cha và tấm lòng nhân hậu của mẹ. Đời người chắc chỉ cần có thế. Với con là quá đủ đầy. 
Đêm nay, mùa khô phương nam. Bình yên và tĩnh lặng. Bước ra ban công, nhìn lên bầu trời, ngổn ngang những làn mây trắng xốp, bồng bềnh trôi về phía chân trời. Những ánh sao lung linh toả sáng trong đêm miệt mài lấp lánh. Cha là vì sao nào trong muôn vàn vì sao lung linh kia. 
Con thầm gọi: Cha ơi! 
Cha hãy với tay hái lấy những vì sao, vẽ lên nền trời xanh kia những vầng hào quang như trong cổ tích. Cho con được ngắm nhìn trong không gian tĩnh mịch và được nhìn thấy đôi bàn tay chai sần mà tài hoa của cha ngày nào. 
Ngày mai là tròn 18 năm rồi! Cha rời xa tổ ấm. 18 năm với một đời người. Ngắn thật ngắn và dài thật dài cho con hiểu mất mát đắng cay trong hẫng hụt mỗi lần trở về xứ sở. 18 năm Cha xa rời tổ ấm để con cút côi đợi chờ. 



Gió se lạnh, mây lãng đãng buồn trôi, sao lung linh trên bầu trời xa thẳm. Cha bay vào không gian cho con đưa mắt dõi theo bóng hình cha mỗi lần con nhớ. 
Cho con níu thời gian, gửi vào gió, vào mây, vào bầu trời xanh thẳm có những vì sao lung linh kia những hương hoa nồng nàn ngọt ngào của xứ sở nơi con đang sống, gửi cả trái tim và những lời cầu nguyện lẫn ước mơ thánh thiện đến trong ngần. 
Nhờ gió, nhờ mây mang đến bên cha tất cả những ước vọng chắt chiu từ tâm hồn một người lính. Chẳng hiểu sao mỗi lần như thế trên gương mặt con những giọt nướt mắt mặn nồng vẫn đặc quánh ứa ra. 
Về với con đi! 
Cha ơi! 
Đừng để con cút côi một mình giữa trời đêm mênh mang gió lạnh! 
Con bắt đền Cha đấy! 
Cha ơi! 
18 năm rồi Cha ạ!
Con yêu Cha và nhớ Cha biết chừng nào. 

Lính già - Nguyễn Bảng 22.02.2010
Đêm 09.01 Canh Dần

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét