Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

NỖI NHỚ

Anh muốn gửi về em nỗi nhớ không tên.
Anh cất giấu, nâng niu suốt chiều dài hành quân vất vả.
Nỗi nhớ chín ngọt lành, thấm những cơn mưa rừng hối hả. 
Ửng đỏ trong cóc ba lô.

Mùa mưa hết rồi, bỏng rát mùa khô.
Anh vẫn mang nỗi nhớ trên lưng cồn cào khát cháy.
Em biết không! Có bao điều dành cho em đấy.
Nỗi nhớ đong đầy níu mùa vàng phương em.


Nỗi nhớ trong anh, nỗi nhớ không tên
Muôn nỗi nhớ chất đầy ba lô con cóc.
Đời lính bôn ba biết bao khó nhọc.
Nấu chín hy vọng phía em.

Thật lạ kỳ anh lại thấy no thêm.
Dù chỉ là bát canh rau rừng sau mỗi lần vượt tuyến.
Bởi anh thấy như có em hiển hiện. 
Trong nỗi nhớ nồng nàn, khao khát nơi anh.

Anh đã đi qua bao cánh rừng xanh.
Vượt qua suối sông, gập ghềnh núi đá.
Nỗi nhớ không tên nâng chân anh rất lạ.
Là em phương trời xa.

Mơ một ngày không khoảng cách hai ta. 
Chìm tan trong nhau, mặc gió mưa, mặc đất trời cuồng quay.
Dẫu là thế thì sóng biển trong anh vẫn cồn cào gào thét.
Anh sẽ làm mặt trời nấu em tan hết
Giá băng những ngày vắng anh.

Hai chúng mình là hai ngôi sao xanh. 
Anh ở biên cương, em cuối trời thành phố. 
Bên cánh võng vẫn cồn cào nỗi nhớ.
Về em! về em.

Lính già - Nguyễn Bảng 26.7.2010
Những ngày xa vợ...he..he...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét