Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

VIẾT TRƯỚC SINH NHẬT

Đến 20 tháng 8 này mới là ngày sinh nhật. 
Chả hiểu sao tự dưng lại ngồi nghĩ vẩn vơ, lung tung thế. 

Ừ! 
Có lẽ mình cũng chả còn trẻ nữa thật! He...he...
Dẫu biết là sắp móm rồi mà cứ ngỡ mình vẫn còn giai tơ. Vẫn ồn ào, vẫn nông nổi, vô tư. Chẳng phải cuộc đời và thời gian cứ trôi đi. Nhìn lại mình phất phơ tuổi gần 50 đang đến. Và thế là đã trôi về bên kia đỉnh dốc. Đời người gian khó đã qua.
Cây ơi và gió ơi, có khi nào ngừng lớn, có khi nào ngừng thổi để cho ta đừng đến đích già nua. Mái đầu dù vẫn chưa có cọng muối tiêu, mà sao thấy như cũ kỹ nát nhàu như sách cũ. Đếm thời gian, nhìn lại mình trong quá khứ. Thấy đôi lần hiu quạnh, cô đơn. 
Ta trốn về nơi ấy bình yên. Sinh nhật vắng nhà, con thơ nhắc sao Ba hay đi công tác.
Con ơi! 
Có nhiều điều con chưa thể nào hiểu hết. Đoạn đường Ba đi. Cũng như con phải vượt những mùa thi, thức chong mắt khi cuối kỳ đến lớp. Ba cũng thế gánh cuộc đời trên đôi vai khó nhọc. Để con no đủ an lành. 
Lại một thu nữa đến rồi, thời gian trôi thật nhanh. Một tuổi nữa Ba lại đi qua còn con thì lớn dậy. Niềm hạnh phúc của Ba và ước mơ của con đấy. Hãy dang tay nắm chặt trong tay.



Người nông dân, sau mùa vàng mà cũng chẳng ngơi tay. Lại cuốc đất trồng khoai, lại vun trồng vườn rau, luống lạc. Vất vả nhọc nhằn mà cuộc đời họ vẫn có thơ có nhạc. Thì con hãy mọc lên đôi cánh thiên thần. Con hãy gieo mầm trên trang giấy trắng tinh. Nguồn tri thức của đời người có nhiều điều con cần tư duy suy nghĩ. Con hãy miệt mài như người nông dân cấy trồng bền bỉ. Mùa vàng sẽ bội thu. 
Ba muốn con tìm về câu hát hời ru, cho Ba, cho con ngày còn thơ bé. Thời gian trôi thật nhanh, tất cả giờ đã thành quá khứ, mà như mới đó ngày nào. Đưa tay với tìm hạt nắng trên cao, qua khe cửa thấy lung linh ánh vàng sắc nắng. Con đường Ba đi dù trên vai vác nặng, thấy con Ba nhẹ trong lòng. 
Con ơi! 
Con hãy là những cánh hồng, trong nghĩ suy của Ba, trong ước mơ nồng nàn của con ửng vàng trên trang sách. Dẫu biết đường đời biết bao khó nhọc nhưng con phải hiểu rằng đích đến sau cùng không có gì là không thể vượt qua. 

Nguyễn Bảng 15.8.2010

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét