Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

LẠI VIẾT NHẬT KÝ

Ngày.... tháng... năm... 
Chết cha mình rồi!
Khổ thân mình chửa! 
Thế này thì mình còn biết làm thế nào bây giờ hả giời ơi!
Kinh quá! 
Đêm qua mụ Hà mã nó lại gầm lên, nó nhay mình suốt đêm. Sao mà vô lý thế cơ chứ nhỉ. Dạo này mụ ấy hay gầm lên thật. Mà cũng tại mình chủ quan quá cơ. Mình quên béng không dặn em thư ký xinh tươi nõn nà đừng phone hay nhắn tin cho mình làm gì vào lúc nửa đêm cả. Có nhớ gì thì cũng phải đợi tới cơ quan rồi tính chứ. 
Khổ thân mình quá rồi. Sao em lại điện vào lúc nửa đêm thế này. 
Em biết thừa là giờ này anh đang nằm cạnh mụ ấy mà em liều thế hả!!! 
Có ai cứu mình không đây hả giời. 
Sự thể là như thế này đây: 


Nửa đêm nghe điện thoại reo.
Giật mình ớn lạnh như mèo gặp mưa.
Biết làm sao được bây giờ.
Một bên là vợ đang vờ ngủ say.
Đang như hổ đói lâu ngày
Chỉ chờ cơ hội là nhay con mồi




Một bên chỉ một gang thôi.
Nhấn phím là được nghe lời của em.
Được nghe máu hát trong tim.
Được nghe nhạc thở xuống lên phập phồng.
Lòng đang rối mớ bòng bong.
Bỗng nghe vợ quát: "Đừng hòng giấu tôi".
Thế là tan hết cả rồi.
Thế là còn lại mình tôi chịu đòn....



Kinh quá!
Đang nửa đêm mà mụ ấy gầm lên váng cả nhà. 
Em ơi! Khổ anh rồi, anh biết làm thế nào đây!!! 
Mụ ấy xơi tái anh mất!!!
Hu...hu.....


Lính già - Nguyễn Bảng 11.4.2010

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét