Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

VỀ NƠI CŨ

Hôm thứ bảy vừa rồi, dọn dẹp nhà cửa. Tìm lại được một cuốn nhật ký xưa trong nhiều cuốn nhật ký. 
Nâng niu cầm nó trên tay, đọc và bùi ngùi thương nhớ một thời trai trẻ. Hạnh phúc và tự hào vì cuộc đời mình đã trải qua những ngày tháng gian lao, hiểm nguy, vất vả mà đẹp lung linh như thế trên miền đất cao nguyên Pleiku nắng đỏ và vùng Đăkto bão lửa của chiến tranh. Bao kỷ niệm của những năm tháng cũ lại ùa về như đâu đó mới ngày hôm qua thôi đấy. Ừ vậy mà đã mấy chục năm xa vời vợi. 
Ôi những miền đất tuổi trẻ tôi đã đi qua và thơ ngây một thời đáng yêu đến thế. Ngày ấy trong những trang thơ chép tay viết vội. 
Giờ nhìn lại hạnh phúc đến nao lòng.
Thương quá kỷ niệm ơi!




ƯỚC MƠ!

Chiều tàn nắng trong vườn êm bóng mát
Như tuổi thơ tàn úa tuổi thơ vàng.
Chuyện ngày xưa, mơ ước cũ phai tàn.
Giờ còn lại những ngày dài tẻ nhạt.

Xin đi lại nẻo đường hương thơm ngát.
Xin bình yên giấc mộng tuổi xuân hồng.
Xin những ngày êm ả nắng ven sông
Xin những tuổi chạy đùa trên sân mát.

Xin giá lạnh từng đêm vang tiếng hát.
Xin đợi chờ những buổi đón trăng lên
xin tàn phai hoa úa rụng bên thềm.
Xin nước mắt dịu hiền như thơ ấu.

Xin ánh mắt của người thương ẩn dấu.
Xin hiền hoà bờ môi đẹp say mê.
Xin thẹn thùng ở lớp lúc đi về.
Xin hò hẹn sáng tơ hoa bưởi rụng.

Đây mùa xuân, đây muôn vàn ước mộng.
Đêm mùa đông hoa bưởi rụng lâu rồi.
Đêm đầy sao một tinh tú rời ngôi
Xin mơ ước gặp em ngày bé nhỏ.

Đăkto ngày 23.10.1987
Lính già Nguyễn Bảng 09.11.2010

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét