Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

KỶ NIỆM

Ngày em sinh con đầu lòng.
Giữa cái thời đất nước mình nghèo túng. 
Vợ chồng chắt chiu làm lụng,
Đồng lương không đủ trang trải tháng ngày. 





Em sinh con khi xuân nồng vướngchút heo may. 
Em cào vai anh trầy xước. 
Ngày về bên anh niềm vui em có được.
Nhu mì làm vợ của anh. 
Em quặn mình trong nhà hộ sinh.
Vẫn có anh lo âu, chu toàn chăm chút.
Anh ơi! Có phải niềm hạnh phúc.
Là con! Trái ngọt trên cành.
Em mỉm cười khi con thật giống anh. 
Nhưng lại xót xa khi bờ vai anh bị em cào xước. 


Ừ! Hạnh phúc trong đời anh có được.
Là những vết xước em cào. 

Dinhlan ngày 13.7.2010

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét