Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

VIẾT TRƯỚC NHÀY 8-3

Em yêu anh!

Thật đấy!
Em yêu anh gần mười năm trời đằng đẵng bằng tất cả tình yêu của đời người con gái, chờ đợi anh để em đi qua gần hết một thời son trẻ. Năm tháng gặm nhấm tuổi xuân để em được theo đuổi ước vọng của em là được yêu anh mãi mãi. Yêu màu quân phục xanh của đời lính với gương mặt khắc khổ, dãi dầu, từng trải. Dẫu dòng sông cuộc đời kia có bên bồi bên lở thì em vẫn cứ yêu anh. 


Em yêu anh, yêu lối về ngõ nhỏ có căn nhà tranh vách đất. Yêu mái bếp rạ thấm đẫm khói lam chiều. Yêu cọng rơm vàng vương trên bờ rào phơi trong nắng mới. Em yêu anh, yêu ruộng rau luống lạc, yêu khóm trúc bờ ao nhà anh có bậc đá ghập ghềnh lên xuống. Em yêu anh, yêu giếng nước trong xanh nhà anh cho em mát lành sau mỗi lần nắng túa mồ hôi khi hạ về rộn ràng ve kêu đầu ngõ. Em yêu anh, yêu những chú gà con vàng tơ lông mượt chiếp chiếp chạy theo mẹ kiếm mồi. Em yêu chú mèo lười nhà anh hay cuộn tròn mình trong bếp tro mỗi khi gió mùa đông bấc. Em yêu đoá hồng ngoài hiên khi xuân về ấp e long lanh sương sớm. Em yêu tiếng cót két cánh võng mẹ đưa mỗi đêm hè oi ả. Yêu những chiều thu vàng hăng hăng mùi lá nghệ khô. Em yêu cả những giá buốt tái tê mỗi khi gió bấc chuyển mùa.

Em yêu anh. 

Thật đấy!
Em yêu dáng hao gầy của mẹ liêu xiêu thấp thoáng triền đê, oằn gánh chợ phiên giữa chiều đông giá rét. Em yêu cái dáng tất bật của cha lo toan việc ruộng việc nhà. Em yêu anh, yêu những phút giây hạnh phúc vỡ oà sau mỗi lần có thời gian họp mặt. Yêu mùi nhang trầm và cái ấm nồng mấy anh chị em lui cui rộn ràng trong mỗi lần giỗ tết. Em yêu anh, cũng vì chúng mình là hàng xóm. Yêu cả những nỗi buồn và cả những niềm vui.

Em yêu anh! 
Thật đấy! 
Yêu anh quá đi thôi. 
Yêu cả những tính khí thất thường của anh, cả những giận hờn vu vơ để cho em gói thành kỷ niệm. Em yêu anh để em được suốt cuộc đời chúng mình là bạn. Ừ! Em vẫn yêu anh! Yêu những khốn khó, yêu những truân chuyên. Yêu những tiếng cười trẻ thơ, yêu lời ru con của anh giữa trưa hè oi nồng mỗi lần em bận. 
Em yêu anh! Vì có anh sẽ là nguồn sống. Như cây nảy lộc đâm trồi. 
Em yêu anh! Yêu cả một đời. Em chẳng thể nào làm cho anh hư được. Vì em nhớ mãi câu mẹ dặn em ngày trước. "Ở với con trai mẹ, con đừng bao giờ làm hư nó nghe con!!!". 
Em hôm nay vẫn cứ yêu anh. Qua bao đắng cay ngọt bùi đời người nếm trải. Em yêu anh, yêu anh mãi mãi. Yêu cả quê hương, có cha mẹ già, có mái tranh nghèo thấm đẫm khói lam chiều, yêu cả khóm trúc bờ tre. 
Em yêu anh dù hết tuổi xuân đi. Dù mái tóc có ngả màu thời gian úa trắng. 

Em ơi em! Xuân về vương sắc nắng. 

Anh nhủ thầm:

Ừ!

Em vẫn yêu anh!!!

------------------ 

Lính già - Nguyễn Bảng 
Trung tuần tháng Giêng, Canh Dần

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét