Thấy bạc đầu sóng gào khi biển thức
Nối phương em giữa hai đầu đất nước.
Biển trong anh cuồn cuộn sóng vỗ bờ.
(Thơ của Blogger Xuân Trà)

Anh lại nhớ mùa Noel năm cũ
Gió se lạnh em trong anh như ngỡ
Truyền cho nhau trong nhịp thở ấm nồng
Là anh đấy chút tinh khôi sắc đỏ
Từ trái tim anh gửi cuối thu vàng.
Em cứ gửi vào liễu tơ thầm lặng
Lời yêu thương mỗi khi chớm đông về.
Em có về qua phố cũ nữa không
Đón mấy lá bàng chao nghiêng đầu ngõLà anh đấy chút tinh khôi sắc đỏ
Từ trái tim anh gửi cuối thu vàng.
Em có về bên thềm vắng ngóng sang.
Hồ Tây sáng ảo mờ trong sương trắngEm cứ gửi vào liễu tơ thầm lặng
Lời yêu thương mỗi khi chớm đông về.
Em có tìm xa khuất cuối triền đê
Đường gốm xứ ánh lên màu dân tộc
Gió Sông Hồng mơn man hôn lên tóc
Anh ước mình là gió đến bên em!
Nguyễn Bảng - 30.11.2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét