Thứ Sáu, 14 tháng 12, 2012

ĐIÊU.

Thời buổi nhiễu nhương. 
Lạm phát!
Giá cả, mớ rau, con cá từ xó nhà, ngoài chợ mỗi ngày một thò dài ra, tăng cẩng lên như cu trẻ con mót đái sau một đêm ngon giấc. Đến độ như chỉ cần vẩy nhẹ phát là phọt dài ra cả mét rưỡi rồi thở phào sảng khoái. 
Sướng thế! 
Vườn đào vưỡn quy tụ hội hè, trống kèn tò te nghe vui tai phết... Nhưng xem ra mặt mũi tuy dày nhưng cũng đã nhàu nhĩ lắm rồi ...

Trống phách thì vưỡn la phèng, người người vẫn béo tốt phương phi hớn hở. Chỉ có mỗi điều đố ai đoán được giả thật sau những nụ cười toe toét xã giao kia là những manh nha giật cục kéo cưa xô đẩy... Có Thánh mà biết nhá... Đấy! Thách cả họ ai tài đi mà bói ra đấy. 
Còn lâu nhá!
Điêu đấy!
Điêu cả đấy!
Giả thật lẫn lộn, mọi điều cứ nhảy cẫng lên chẳng biết đâu mà lần. 
Kịch mà lị.
Kịch đời và đời kịch... Ai không tin thì thôi...
Nhảy bổ ra chợ xem thực hư thế nào... Tưởng chuyện đùa. 
Không đâu, miếng cơm manh áo sống hàng ngày cả đấy chứ đùa là thế nào. 
Này nhé, nước mắm Nam Ngư nhé, vưỡn nguyên chai, giá hơi nhích hơn tí tẹo thôi nhưng mà loãng, loãng lắm so với mấy tháng trước nhé, ăn như nước muối trộn tẹo màu. Có điêu không??? 
Bột giặt Ô mô nhé... Thêm ít bột đá cho nặng cân hơn một tẹo, có thánh mà biết. Người tiêu dùng là người trần mắt thịt, còn lâu mới hay. Cứ điêu vô tư đi... 
Tình yêu nhá... Có điêu không.
Ơ hay! Hỏi dở hơi thế mà cũng hỏi. 
Hỏi thế bố ai giả nhời được. Ai dám giả nhời nào... Còn lâu nhá. Thách đấy! Cho kẹo đấy...


Sở thì ra đấy! Xa lạ gì đâu. Hôm qua, cả xóm nhà mình được bữa hoảng hồn, toán loạn phố phường. he..he...
Tội nghiệp... tội nghiệp...
Chả là hai vợ chồng nhà kia khấp khểnh. Chồng móm mém cũng ngũ tuần rưỡi, người nho nhã nhé, nhưng chắc của quý bé tẹo như cái kẹo. Nhìn cũng xinh giai, kiếm tiền giỏi phết... Vợ phơi phới U45, má mông suốt ngày đỏ rựng như nhà có đám giỗ. Con cái đã nhớn cả đi học đi làm xa. Chị chàng ở nhà nhàn nhã sinh ra dửng mỡ...
Chắc gặp cảnh đuôi chuột ngoáy lọ mỡ, anh chàng không đáp ứng đủ sức voi đang hừng hực, ngồn ngộn phập phồng trước tháng năm chuẩn bị tắt lịm của chị chàng. Thế nên chả hiểu đầu mày cuối mắt thế nào mà chị chàng cò cưa, đá ngang ngay được anh hàng xóm chủ lò gạch. Mới bảnh mắt ra, khi anh chồng vừa tất tả xách xe đi làm. Tí táy tí mẻ thế nào mà anh hàng xóm đã thập thò với chiếc quần đùi nhúng thời gian và chiếc áo may ô cõng màu cháo lòng cáu đất để chui tọt vào nhà chị chàng, khoá trái cổng ngõ, khép cửa ngoài rồi hú hí, rúc rích, ư ử với nhau.... hi..hi...
Tưởng đâu an toàn... 
Anh chồng quay xe về để đổi chiếc mũ bảo hiểm. Chả là bữa ấy anh chồng phải đi công tác nên về đổi chiếc mũ bảo hiểm có bao cằm để chạy xe cho an toàn. Ngỡ vợ khoá cửa đi chợ nên anh nhẹ nhàng mở khoá vào nhà lấy mũ bảo hiểm. Nào ngờ đâu anh thấy một đống áo quần vứt ngay dưới sàn gạch men ngổn ngang trộn lẫn trong những âm thanh rúc rích, dồn ứ, đùng đục... rồi những tiếng ừ hự, ư ử như mèo rên nơi góc giường có ánh đèn màu vàng chỗ anh vừa mò dậy buổi sáng... 
Vừa thấy bóng anh, thất thần anh chàng thợ đấu mèo đực chạy lủi thẳng vào anh té nhào để phi ra cửa. Cô mèo cái chả hiểu gì, nằm chết trân. Định thần, tiện tay anh đẩy mèo cái ra phòng khách và cứ thế hai người dằng co, la lối loạn cả xóm mà trên người cô mèo cái chả có cọng lông nào. Trần như nhộng. Cả xóm hiếu kỳ chạy lại... Ái ngại, ái ngại... 
Hình phạt y như các cụ ngày xưa muốn gọt đầu bôi vôi.
Thôi thì xấu chàng, hổ ai... 
Cho đóng bộ vào rồi phân bua gì cũng được... 
Đóng cửa vào mà .... bỏ nhau vậy... Anh chồng ngao ngán xách xe đi làm... 
Thế đấy... Bố ai mà biết được bộ đồ lòng của con người. Vợ chồng đầu gối tay ấp bao nhiêu năm giời...
Tin thế quái nào được. 
Đồ điêu cả đấy... 
Báo hại một bữa loạn xóm, còn mình nghiễm nhiên bị một bữa đi làm muộn vì mải theo dõi kịch bản...
Đấy là ngoài đời thực... Ai tin thì tin...
Còn trên in tờ nét thì chả biết thế nào... Các bác nhẩy!!! Thi thoảng lang thang thấy gái giai họ tán tỉnh, cấu chí nhau, họ hót cho nhau nghe hay như chích choè... Nhưng chả biết có thực hay không nhể... bác nào giả nhời hộ nhà em một câu với.... 
Thôi em đi làm đây... 
Hôm nay em lảm nhảm một tẹo như là nhật ký vậy... 
--------------


Lính già - Nguyễn Bảng 23.11.2011

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét