Thứ Sáu, 14 tháng 12, 2012

THÁNG BẢY

Vẫn còn hàng cau xanh nơi đầu ngõ.
Vẫn còn dáng mẹ quạt mát trưa hè.
Vẫn còn nồng nàn râm ran tiếng ve.
Vẫn còn lời ru ngọt mềm cánh võng.


Đường con đi mang trời cao đất rộng
Mẹ ơi! Ngõ nhỏ rêu phong mỗi trưa.
Trĩu nặng ba lô con câu hát ru xưa
Cánh võng đong đưa, thân cò lặn lội.
"Con cò mày đi ăn đêm.
Đậu phải cành mềm lộn cổ xuống ao".
Bao gian truân, vất vả, lao đao.
Đời mẹ nhọc nhằn, đắng cay nếm trải.
Dây chuối buộc thắt lưng, bạc màu áo vải.
Dáng mẹ còng cho con lớn khôn thêm
Ơi ấu thơ con, ấm tay mẹ dịu êm.
Mát miền đồng bằng bao niềm trăn trở.
Mẹ như dòng sông khuyết dần bờ lở.
Để bờ con bồi lớp lớp phù sa.
Mẹ ơi! 
Con muốn về bên mẹ như những tháng ngày qua.

BANGDUY - RẰM THÁNG 7.2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét