Thứ Sáu, 14 tháng 12, 2012

TRỞ VỀ CHỐN CŨ

TRỞ VỀ CHỐN CŨ 



Anh giơ tay hái nửa vầng trăng,
Mảnh trăng em một thời như sót lại.
Em tảo tần đôi tay sần mê mải,
Chẳng ngước nhìn để chờ đón trăng lên.

Gió heo may tê tái quất qua hiên,
Ngày đã cũ, trái tim đâu còn mới.
Nắm tay nhau mà trong lòng vời vợi,
Ta đồng hành đi về thủa đang yêu.


Lối ta về lau lách đã xanh rêu.
Hun hút gió, cỏ may vương áo cũ...
Sông chở nặng lở bồi sau mùa lũ,
Tuổi yêu xưa hoang hoải ngút mắt nhìn. 

Ta tìm về khao khát cháy com tim.
Ngày vôi đá khắc tên vào ký ức.
Dìu nhau đi mà trong lòng thổn thức,
Tuổi thơ xưa giờ xa lắc nhạt nhoà.

Tóc điểm màu thời gian đã phôi pha,
Lòng canh cánh ngày về nơi bến cũ.
Dòng sông vẫn cồn cào sau mùa lũ.
Đỏ phù sa mát ngọt lối ta về.

Rêu phong chiều, bến nước, ngút triền đê.
Con đò vắng cắm sào trong câu hát...

Lính già - Nguyễn Bảng 10.12.2010
(Kỷ niệm ngày về trên bến sông Quê)
-----------------

CHIỀU DÀI SUY TƯ


Đi dọc thời gian của năm tháng biếc xa
Lá bàng cuối Thu lặng tìm bến đỗ
Cành khẳng khiu hướng mây trời chọc vào nỗi nhớ
Đắm đuối lạnh chiều chao nghiêng nhịp thở
Rẽ thời gian tìm một một chút mong manh
Hạt sương tưởng khô vụt sáng long lanh
Cơn mưa đợi mong vẫn hoài chưa kịp đến
Bâng khuâng ngọn gió lạnh đầu mùa
Nắng rãi vàng vội vã ban trưa
Chiều tắt nắng cho hoàng hôn được tím
Đêm lại lạnh khẽ khàng tìm đến
Nỗi trầm tư giữa khao khát vụng về
Hoang hoải tiếng vọng giữa âm thanh ngày Thu tắt
Tiếng nhạc nhớ buồn réo rắt tận canh khuya
Đi với thời gian khi nỗi nhớ đương về
Ta lại đi dọc theo chiều dài bến đợi...
Không gian lớn âm thầm theo nhịp xa diệu vợi
Hổn hển cuối chiều... có nỗi nhớ rất riêng...
Nỗi nhớ về một miền trong tim đã đặt tên ...

XuantraArq !
----------------

ĐƯA NHAU VỀ


Nỗi nhớ về một miền trong tim đã đặt tên ...
Ta nắm tay nhau đi về nơi xưa ấy
Xuân Hạ Thu Đông qua bao mùa lớn dậy
Mùa yêu thương vẫn chất chứa vơi đầy

Ai về cùng chúng mình trong sương sớm sáng nay
Tìm ngày cũ bao năm xa vời vợi
Có cánh diều bỏ quên giữa triền đê chới với
Tuổi yêu xưa theo vút sợi chỉ diều

Nơi ta về thân thiết biết bao nhiêu
Thủa cơ hàn, sắn khoai bạc màu vai áo mẹ
Gió xao xác hàng tre ru nhè nhẹ
Cánh võng mềm thổn thức tiếng ầu ơ

Ta đưa nhau về với năm tháng tuổi thơ



Lính già - Nguyễn Bảng ngày 10.12.2010

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét