Thứ Sáu, 14 tháng 12, 2012

VIẾT CHO NGÀY BÌNH LẶNG

(Viết cho ngày bình lặng 20.8.2011).

Thu lại về bên bến sông xưa. 
Ngày xa lắc nhắc đôi lần trở lại.
Bến sống vắng bước chân người xa mãi
Buông câu hò treo tím cả triền đê.

Giữa bộn bề theo lối cũ mải mê 
Để câu hát dỗi hờn trách móc.
Thôi em nhé níu thời gian nặng nhọc.
Bước bốn chồn đã lỡ suốt bao năm.

Quá nửa cuộc đời cá lội biệt tăm.
Con đò vắng neo vào câu hát cũ
Dầu biết thế mà ngàn lần như ngỡ
Sắp cuối chiều đau đáu đá rêu phong.

Ừ thôi đành gác lại nỗi nhớ mong
Gim vào tóc, vướng vào tim bỏ ngỏ.
Cũng cười lên cũng trải lòng rộng mở
Lời tha hương cháy cả bến sông chiều

Dẫu biết rằng vẫn khao khát miền yêu.

Và thế là mùa thu nữa đi qua.
Đời khắc khoải vết chân chim rẽ lối.

Bến sông cũ níu dáng ai vời vợi
Tưởng nồng nàn mà khô kiệt hoài mong.

Ta giấu mình trôi nổi giữa bến sông
Một góc nhỏ đủ ấm lòng se lạnh

Bên những yêu thương nồng nàn canh cánh 
Phút nồng say ấm áp một mái nhà.


Cho ta về với những tháng ngày qua.
Đừng xưa cũ đừng trôi dòng mờ nhạt.
Ta níu cả bờ môi và câu hát
Như lênh đênh như đau đáu ngày nào.

Và một ngày thu nhuốm cả trăng sao...
Khúc Quân Hành - 20.8.2011

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét