Thứ Sáu, 14 tháng 12, 2012

XA.

CÓ MỘT NGÀY CHIA XA

Đã xa lắc rồi mà như ngỡ hôm qua,
Lẳng lặng chia xa để thu buồn không trọn vẹn.(*)
Em quay về gieo vào câu ước hẹn,
Để mùa sau tóc trắng lại theo về.

Bóng úa tàn hun hút cuối triền đê.
Chuông thảng thốt buông dài trên tháp cổ.
Hai lối rẽ như hai đầu nỗi nhớ,
Lối rẽ nào chia hết nỗi đa đoan. 

Ta gặp nhau khi tím biếc hoa xoan,
Qua ngõ nhỏ lối vào nhà thờ vắng.
Chiều không tên đôi mắt ai thầm lặng,
Tìm làm chi những mảnh vụn ngọc ngà.

Tiếng yêu đầu mỏi cánh chốn phương xa...
Chuông đã đổ, rơi nét ngà tuổi ngọc.
Vớt đôi tay khép mi buồn bật khóc,
Thời gian ơi chôn lấp chút dỗi hờn.

Lối em về bên ấy có vui hơn?
Sao đắng đót trong lòng người ở lại.
Màu áo mới em thay còn vương mãi.
Anh lại về nguyên vẹn thủa chưa yêu.



Anh đã về nơi ấy của ngày xưa
Tìm lối rẽ thủa ngày em thay áo.
Anh đi giữa những hư vô mộng ảo 
Quãng ngày xanh chất chứa đến bây giờ.

Anh trở về ngơ ngác thủa ngây thơ
Hờ hững nhớ cuối mùa cây trút lá. 
Áo em thay giờ không xanh ngắt nữa
Nên chia xa anh lại ngỡ rất gần

Anh trở về những ngày cũ quen thân
Khắc vào gió lời chia ly lặng lẽ.
Mây không trôi, gió mơn man nhè nhẹ
Nuốt tủi hờn thời thiếu nữ đa đoan.

Lính già - Nguyễn Bảng 07.12.2010

(*) Một câu thơ hay của Blogger Xuân Trà.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét