Thứ Sáu, 14 tháng 12, 2012

VIẾT CHO EM

Em nằm viện mấy ngày.
Mâm cơm nhà mình nghiêng đi một góc.

Con thơ đến trường bật khóc.
Thút thít vì nhớ em.
Nỗi cô đơn cồn cào trào ứ nhân lên.
Con trai lớn vội vàng đón em sau giờ tan học. 
Cả nhà trở nên tất bật.
Cơm canh chợ búa mình anh.


Đường dài vượt nắng, trời xanh
Mà trong lòng anh đổ lửa.
Em nằm viện mới vài bữa 
Mà như mấy tháng qua rồi.
Cha con tất bật đứng ngồi.
Tài liệu, vở bài lơ ngơ bừa bãi.
Anh mơ hồ sống trong sợ hãi
Những điều rủi ro.
Con trai lớn như hiểu những âu lo.
Nên tảo tần chăm em sớm tối.
Thay anh những khi bối rối.
Để anh có thời gian bên em.
Con đường từ viện về nhà như nối dài thêm
Bởi chất chồng nỗi lo bất ngờ rình rập.
Em nằm viện mà cả nhà mình ai cũng thành hấp tấp 
Khoảng trống vắng em chẳng thể lấp đầy.


Anh ước mong sao cho đến một ngày.
Đừng ai ốm đau bệnh tật.
Em bình an trong vòng tay gia đình mình xum họp.
Để mỗi sớm mai thức dậy chỉ thấy những nụ cười.
Rung rinh trên làm môi
Trong nắng mai buổi sớm.
Mong cho cuộc đời này đừng ai đau ốm.
Để đong đầy niềm hạnh phúc nồng nàn 
Thơm ngan ngát mơ màng
Ngọt đắng cuộc đời như vị cafe tan... 

Nguyễn Bảng - 10.5.2012 (Ngày em nhập viện)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét