Thứ Ba, 11 tháng 12, 2012

HẬU DUỆ NGƯỜI OÁNH GIÀY

Hôm trước đi công tác Hà Nội. 
Gặp trời rét. 
Mưa phùn lây phây.
Buốt thấu xương.
Thích!
Cái cảm giác của gần 20 năm nay mới có không khí lạnh như thế ào vào mặt.
Đi giữa phố phường Hà Nội, ngẩng mặt hít hà gió lạnh mà thấy nao lòng. Lâu lắm rồi mới có được chút thong thả đi phố sắm quần áo lạnh. Hà Nội nhiều quần áo lạnh và rẻ, lại đẹp nữa. Mình thích phụ nữ Hà Nội mặc áo bành tô đến ngang đầu gối. Có cái gì đó đài các, sang trọng và lịch sự. Mình thích đàn ông Hà Nội mặc comple, cavat, áo len. Nói chung là gọn gàng, lịch lãm. Thế là mình thích. 
Có khi mình dở hơi rồi cũng nên! Cái đẹp thì ai mà chả thích!!!
Mưa phùn, giày bẩn!
Thế là mò đi đánh giày. 
Mò đến Tràng Tiền sau khi hỏi thăm mãi. Mình là dân nhà quê ra phố mờ. 
Gặp ngay bố Bảng. 
Đinh Văn Bảng. Biệt hiệu Bảng hói. 
Bố này có thâm niên đánh giày vài chục năm ở ngay 22-24 Tràng Tiền. Hà Nội đầy tiệm đánh giày. Nhưng mình tò mò vì ông này cũng tên là Bảng, trùng với tên của mình. Nổi tiếng vì đánh giày kỹ và hay chuyện.



Mình vừa ghé xe vào ông đã ngẩng lên, vê điều thuốc lào cho vào lõ điều, vỗ vỗ và châm lửa rít một hơi dài, nhả khói nghi ngút, sảng khoái. Ông hỏi: Bác đánh giày à. Mình bảo: Vâng. Chú đánh cho cháu đôi giày. Ông thảy đôi dép cho mình đi và bảo chờ tí nhé. 



Mình vờ hỏi như chưa biết: 
- Có phải chú tên là Bảng. 
- Ừ! Đinh Văn Bảng. Bảng hói Nam Định đây. Cả thế giới này biết tôi!
- Bố cứ đùa quá!
- Thật đấy! Hôm rồi có bà bên Úc sau khi đọc báo trên internet, có người bạn về Việt Nam thế là bà ấy gửi cho tôi 01 thùng xi đánh giày của Úc. Bà bạn ra sân bay cân hành lý quá tiêu chuẩn, đành bỏ lại. Bà ấy gửi bù cho tôi mấy trăm USD đấy!

- Bố sướng nhể!
- Nhiều người thương tôi, Tây, ta gì đều biết cả. Chú là Bộ đội hay Công an!
- Sao bố biết!
- Tôi nhìn giày là biết! Giày này cũ quá rồi. Chắc đi cũng được vài năm.
- Mới có 3 năm thôi bố ạ!
- Cậu chắc chẳng biết lòng thòng trai gái. 
- Ai bảo bố thế! Con là chúa chim chuột đấy bố ạ. 




- Đừng giấu tớ. Đôi giày nói lên tất cả. Cậu không phải là người nói dối.
- Bố sai rồi, con đang nói dối bố đấy! Bố ạ!
- Cậu không phải là người đi ngang về tắt. Cậu thích chân phương. Thích cái đẹp cổ điển. Khá vững vàng. 

- Bố ơi! Cái gì con cũng thích mới, tiền mới càng thích. 
- Cậu chẳng tham tiền. Nhưng suốt đời cậu phấn đấu để có tiền. Cậu chả sợ đói. Hết lại có. Cậu lạc quan.
- Từ sáng con chưa ăn gì đây bố này! Đói run người.
- Tôi cũng mới làm hai bát chè đỗ đen. Thế là xong bữa. Phải làm kịp hàng giao cho khách. Cả đống giày.

- Bố đắt hàng nhỉ.
- Toàn khách quen, từ Hà Đông, Đông Anh, tây ta đủ cả. Mỗi người vài ba đôi. Cậu là người tất bật nhỉ.




- Con nhàn hạ lắm! Bố ạ!
- Chẳng phải! Cậu vất vả nhưng vẫn khoan thai. 
- Bố cứ như thánh sống.
- Đôi giày nói lên tất cả. 
- Sao thế thật à!
- Ừ! Này nhé! Đế giày của cậu đi gần 3 năm mà mòn chưa đáng kể. Đế giày lại mòn rất đểu không mòn lệch về bên phải hay mòn lệch về bên trái. Mõm giày lại bị sứt da nhiều chỗ, giày cũ nhưng cũng được chăm chút thường xuyên. Nhìn giày của cậu, tôi biết cậu là người thế nào. Tôi có kinh nghiệm ít khi sai. Nhiều người phải công nhận là tôi đã đúng. Các cụ bảo dáng đi nết ở mà.

- Này! Bố ơi! Con cùng tên với bố đấy.
- Nỡm nào!
- Thật. Con cũng là Bảng. Nguyễn Bảng. Mai mốt con về hưu, bố truyền nghề cho con nhá. 
- Cái này dễ, chỉ cần cẩn thận. Xong rồi! Được chưa!!!
- Bóng lắm bố ạ!! Nhiêu tiền hả bố?
- Năm nghìn! 
- Rẻ thế! Con biếu bố mấy đồng uống café! Bố Bảng Nam Định ơi! Bố ngồi con chụp kiểu hình làm kỷ niệm nhé.




Rồi ông Bảng sởi lởi bảo người khách đang ngồi cạnh
- Này ông kia, nhờ ông chụp cho tôi với cậu này một kiểu ảnh. Cậu ngồi xuống đây! Ấy khéo, đổ cốc nước chè của tôi. Để tôi bỏ mũ ra đã. Đây, tóc tôi hói hết rồi nên người ta gọi tôi là Bảng hói.

- Xong rồi! Mai mốt Bố nhớ truyền nghề cho con nhá!!!
- Cứ về hưu đi, gặp Bảng hói ở 24 Tràng Tiền nhé! 
- Cảm ơn bố! Chào bố nhá!
- Cảm ơn cậu! Chúc cậu đi bình an nhé!!!



Tôi lên xe, rồ máy! Có lẽ mình ngày xưa nếu không đi học, không vào quân ngũ, có khi cũng có nghề đánh giày cũng nên! Ừ mà đánh giày để nổi tiếng, vui vẻ và nghiền ngẫm, tinh đời như ông Bảng hói này thì kể cuộc đời cũng nhiều ý nghĩa lắm chứ!!!
Ai ơi! Muốn đánh giày và xem tướng thì cứ về 22-24 Tràng Tiền Hà Nội nhé!!! Có ông Bảng hói đấy!!!
Nếu không còn ông Bảng hói thì sẽ có hậu duệ của ông Bảng lại vừa đánh giày, vừa xem tướng nhá!!!
À mà này! Nếu ai mà hay thích "chim chuột, lòng thòng như mình" thì nhớ đi đôi giày mới đến đánh nhá!!! He..he...
A ha! Hà Nội ơi! Bình dị mà đáng yêu thế không biết! Thế nào ta cũng trở về vì có chỗ đứng chân rồi đấy nhé!!!


Lính già - 19.01.2010

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét