Thứ Ba, 11 tháng 12, 2012

TÔI VƯỠN ĐI NGOẠI TÌNH

Giời ạ! 

Mới mấy hôm trước nghe lời xúi dại của cái lũ lính già cùng cơ quan, tôi cũng tò mò đi ngoại tình một tẹo xem ngoại tình nó mặt ngang mũi dọc thế nào. 
Gớm khổ! Vớ ngay phải em gái Tây. Em Tây đẻ cho tôi hai con rồi tôi phải bỏ của chạy lấy người, một phần vì vợ tôi ước chừng đoán ra là tôi đi ngoại tình. Một phần vì em Tây doạ bán con tôi sang Trung Quốc.
Tôi về nhà với vợ với con mà tâm hồn cứ tơ tưởng ở đâu đâu. Đôi lúc cứ ngơ ngơ như cái thằng đần. Đang cầm miếng khế ăn với thịt chó lại cứ ngỡ là miếng xoài xanh. Bảo đi lên lầu lấy cuốn sách sự thật về mối quan hệ Việt – Trung trong 30 năm qua để đọc thì lại đi xuống bếp lấy cái chày. Khổ, có hôm ngồi ăn, đang cầm cái khăn ăn mà đưa lên lau luôn cả cái bản mặt cứ câng câng của mình, mãi sau thấy mùi thức ăn mới biết mình nhầm. Trẻ thì đã qua, già mới sắp tới mà đã ẩm ương thế này rồi thì chả biết sau này còn ỡm ờ, còn khổ đến đâu.
Cáu tiết! Véo vào người một cái. 
Đau! Đau lắm. Thế là tỉnh. Ngẫm lại, mình lẩn thẩn thế này là do vợ o ép không cho đi ngoại tình đây mà. Khổ! Cái trò ăn vụng nửa mùa nó cứ như là lên cơn nghiện, cứ đến cữ thì phải tình tính tang một tẹo.
Bức xúc! Thế là tôi lại thậm thụt đi ngoại tình tiếp. Tôi lựa đúng vào hôm thứ bảy, vợ tôi đi chùa, tôi ở nhà lẩn đi ... ngoại tình tiếp. Lần này tôi khôn hơn, tôi ý tứ hơn, nên vợ không phát hiện ra. Tôi ngoại tình với em Việt Nam . Em này tơ mành mành, nói thật với các bạn, em này trông còn ngon bằng vạn cái em tây kia. Nhưng cũng vì cái xinh, cái trẻ, cái non tơ kia mà tôi phải móc hầu bao cũng kha khá. Tôi mua đất, làm cho em một căn phòng nho nhỏ, xinh xinh, ấm áp, lãng mạn. Tôi giao chìa khoá nhà cho em. Thôi kệ! Coi như mình ăn bánh, mình trả tiền ý mà. Không đến khi vỡ chuyện lại tố cáo mình là đàn ông mà không biết ga - lăng, không hào phóng, ăn sắt thải ra xà beng, đo lọ nước mắm, đếm củ dưa hành... Cứ đầu tư kha khá vào. 
Em sướng! OK luôn, Em này cũng thoáng, còn đồng ý cho tôi gửi con riêng ngoài giá thú.
Thế là tôi về đắn đo suy nghĩ mãi rồi tìm cách bắt con từ nhà em Tây mang về gửi em người Việt, Thực ra mà nói, em tây kia chỉ được cái phốp pháp, to cao, có kinh nghiệm nhiều hơn một tẹo thôi chứ khoản mặt hoa, da phấn thì thua em Việt này. 
Chả biết các bác ngoại tình thế nào chứ em á, em thấy cái trò ngoại tình ý mà, nó say nhau cứ như điếu đổ. Ra cũng muốn lắc mông một cái, vào cũng muốn liếc lấy nhau, mắt cứ sắc như dao bổ cau, lúc nào cũng rửng mỡ, cũng muốn cấu véo, sờ mó. Người cứ phờ phạc như cái thằng hết hơi, ấy thế mà vẫn liếm mép, thòm thèm. Thế mới lạ.
Cuộc tình này có vẻ êm xuôi và không mong manh như khi ngoại tình với em Tây. Tôi cũng là kẻ đóng kịch kha khá. Vợ chả biết tôi đi ngoại tình, chỉ biết tôi hay đi ăn phở. Đôi khi thấy tôi mắt trũng xuống lại còn thương tình buông thõng một câu: Anh dạo này ăn uống tốt thế mà sao người cứ dóm như con đom đóm thế. Hay em mua cho vài hộp sữa, anh uống ngày ba bữa, mắt đau thì mua thuốc chữa, tối thì đừng đi nữa...
Tôi huýt gió với vợ một cái! Vợ sướng! Thế là cứ đều đều, vừa có ăn, vừa có sức, vừa được... ngoại tình. Rồi tôi lại có con riêng với em Việt Nam . Sao mà tôi lại mắn thế không biết. Hơi một tẹo là lại dính, gỡ không ra. Thôi thì đã đẻ ra thì phải nuôi, béo tốt, gầy yếu cũng là con mình, vứt đi hay bán sang Trung Quốc thì tội nghiệp. Đâm lao thì đành theo lao vậy. Mặt mũi tôi ngày càng cau có, dúm dó, như cái vó vứt trong xó. Thế mà hai đứa tôi vẫn thậm thụt với nhau, hơn hớn, nghếch cái mỏ nhọn như cái đinh lên để hát song ca “cuộc đời vẫn đẹp sao, tình yêu vẫn đẹp sao”.
Yêu đời ra phết. Lãng mạn ra phết nhể!
Đùng một cái nhà em mất trộm!
Giời ạ! Tôi và Em rũ xuống như con quạ. Gầy yếu như con Hạc, nhếch nhác rất bệ rạc, về nhà mình mà cũng đi lạc. Trộm vào nó bê hết của ngon, vật lạ. Lấy tất! Chỉ còn mỗi đôi giày không. Các đồ quý giá trong nhà, nó khoắng sạch. Xong nó lấy cái ổ khoá nhà loại của Pháp mà tôi đã mua cho em nó khoá lại không cho em và tôi vào.
Đồ mất dạy! Đồ đểu! Tôi chẳng phải tay vừa, tôi la làng lên. Tôi chạy sang nhà Bác Cựu nhờ cách giải quyết. Bác Cựu hiến kế rằng đi mà báo cảnh sát khu vực chứ chịu nó à. Bập báo bập bổ tôi cũng đi báo cảnh sát khu vực. Ba ngày sau, Cảnh sát khu vực tuyên bố một câu xanh rờn là hy vọng lấy lại rất mong manh. Thế là tôi và em cùng lũ con vất vưởng. 
Khốn nạn thân tôi chưa! Đang yên đang lành cho đầu vào giành mà lắc. Đèo bòng, lòng thòng làm cái quái gì cơ chứ! Ư hứ!!!
Điên máu, cáu tiết! Tôi lại đầu tư làm nhà mới cho em và đợt này tôi công khai luôn cho cả vợ, cả bồ tôi đều biết. Vợ tôi nổi làng nước lên rồi lăn ra giãy đành đạch: Này nhá! Lành thì làm gáo, vỡ thì làm ...ca nhá, không léng phéng, tình tang gì nhá! Không tiền bạc, giờ giấc hơi sức đâu mà lang chạ nhá.
Tôi chỉ thiếu nước quỳ xuống mà vái vợ tôi ba vái rưỡi để cho nó yên cửa, yên nhà. Rồi tôi lựa lời, phân tích to nhỏ, ngọt nhạt, dỗ dành. Khổ tính đàn bà hơi một tẹo cứ sồn sồn lên. Thì ra vợ tôi sợ thất thu, sợ không được ĐẾM NGÔ đều đều nên mới nổi cơn tam bành. Được cái ương thế nhưng xong lại hơn hớn lên cũng đồng ý cho tôi cất nhà mới và mang hết con cái về nuôi chung một nhà. Hiện giờ mấy đứa tụi nó đều béo hú!!!
Tôi cố gắng vươn lên, sống đàng hoàng, cân bằng giữa vợ lớn, vợ nhỏ. Chúng tôi lại sinh con đều đều, đứa nào cũng xinh xắn, bụ bẫm. Được cái cô vợ nhỏ cũng dễ thương và biết điều nên vợ tôi cũng quý mến. Bạn bè cũng yêu thương.
Đôi lúc hứng lên vợ tôi còn bảo: Người đâu mà cóc tía. Thế mà không nói trước, cứ đi đêm về hôm, rạc cả người, thậm thà thậm thụt! Ghét mặt!
--------
Bây giờ em đã giải toả được biết bao nhiêu ưu phiền từ vợ con, bạn bè hiểu lầm, oán trách. Thôi thì cái thân em nó đã vậy biết làm sao. Báo cáo thật với các bác. Ba con vợ: một con vợ Tây, hai con vợ Việt nó vẫn nhăn nhở sờ sờ ra đó chứ đâu. Con vợ Tây là con Yahoo 360, nó đang bỏ của chạy lấy người. Con vợ Việt nhỏ chính là con Yahoo 360plus đấy. Nhà cũ của nó Ở ĐÂY NÀY! Đấy! Các bác vào mà xem. Bị trộm, mất password thế là bị khoá lại, giờ vẫn bỏ hoang. Em đã báo cảnh sát là mấy anh quản trị Yahoo nhưng không tìm ra thủ phạm. Nhà mới nhất là em và các bác đang đến thăm đây. Còn cái khoản tình phí cho các bà vợ nhỏ là khoản em trả thuê bao trọn gói cước ADSL mỗi tháng vài trăm ngàn để được vào internet đấy mà. Chứ nhìn cái bản mặt em nhâng nháo thế này thì ai mà tin được mà các bác bảo em đi ngoại tình. Phải không các Bác.
Gớm! Thôi, lâu lâu, em ỡm ờ các Bác một tẹo cho vui. Em xin lỗi các Bác nhá! Các Bác đánh cho em hai chứ “Đại xá” nhá! Mà em nói thật có khi các Bác còn ngoại tình máu hơn em ý chứ lỵ! Nhể!
Chỉ có BÁC TRĂNG là em chả làm sao mà ỡm ờ được bác ấy cả! Bác ấy bảo là bác ấy ngoại văn tình từ lâu rồi! Khiếp!!! He! He!!!


CUỐI TUẦN CHÚC CẢ NHÀ YAHOO 360 PLUS VUI VẺ HẠNH PHÚC NHÉ!!!

Bài này đã được đăng (Nhấn vào đây để xem)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét