Thứ Ba, 11 tháng 12, 2012

TÔI ĐI NGOẠI TÌNH

Này!
Ngoại tình! Đang là mốt đấy!
Há là cái thằng đàn ông thì thằng nào mà chẳng thích ngoại tình! 
Có cơ hội là ngoại tình ngay! Ngoại tình hay lắm!
Lũ lính già cùng cơ quan của tôi mấy năm trước chẳng biết ăn phải khoai lang hay khoai môn mà ngứa mồm, nó khoạc ra chuỗi lý luận xanh rờn như thế. 
Kinh!
Tôi chả tin! Lũ lính già nó nói điêu đấy! Tôi nghĩ.
Mình là thằng chân thật thế này chứ có phải thương binh đâu! Chỉ có thương binh mới có chân giả nhé!
Mình là đứng đắn nhất chẳng biết ngoại tình là gì, bởi mình biết cái bản mặt mình chẳng là cái thá gì trong cái giới đàn ông. 
Này nhá! 
Người thì cũng tầm tầm, vớ vẩn chứ mặt hoa da phấn nỗi gì. Mũi thì hếch ngược lên. May là đàn ông chứ là đàn bà thì chúa chùm, đanh đá phải biết. Mỏ thì nhọn như cái đinh. Hót như Chích Chòe. Răng lợi thì tự nhiên xung phong, hùng hổ duyệt binh đi trước. Môi miệng thì thướt tha, lả lướt kéo cờ theo sau. Mặt thì vừa đen, vừa rắn. Cứ câng câng. Thần sét nhìn thấy phải gọi bằng ... anh và còn bồi thêm một câu: Ghét mặt!!!
May làm sao tôi kéo lại được đôi lông mày và cặp mắt. Đấy là vợ tôi lúc nó yêu nó bảo thế thì mới biết chứ nó không nói thì có khi ngu đần cũng chả biết.
Thế nên tôi cứ là nhất vợ nhì giời, kính vợ đắc thọ. 
Vợ sướng! Mười mấy năm ăn nằm với nhau, rau cháo qua ngày mà chả điều tiếng gì. Bài vở thì thuộc làu. Đi công tác xa hay gần, về mà bị soi rọi, kiểm tra là trả bài trả vở đâu ra đấy.
..............
Đùng một cái! Lời lũ lính già kia linh nghiệm!
Đúng thời gian rảnh, tôi lang thang chẳng biết làm gì. Thế là năm ấy tôi thử đi... ngoại tình! Xem ngoại tình mặt ngang mũi dọc nó ra làm sao.
Tôi lại bắt đầu yêu! Sau bao nhiêu ngày thiên hạ người ta yêu hết, giờ tôi mới biết cắm mặt, đâm đầu vào yêu. Yêu ngày, yêu đêm, yêu tinh yêu quái.
Mà yêu ai không yêu, yêu ngay phải em gái tây hẳn hoi. Ngay gần cơ quan.
Em to, phốp pháp. Mắt xanh, mũi cao, da trắng, chân dài ... đến nách.
Xinh!!! Xinh lắm! Em xinh!
Tôi thì vừa đần, vừa ngu. Tôi không biết nhiều tiếng tây. Vì cái mặt thằng lính quèn như tôi suốt ngày chúi mũi vào vẽ vài cái bản đồ, lo ba cái hợp đồng với hợp điền, bom với đạn, mìn với bọng thì làm gì có thời gian mở mày mở mặt ra được để rèn tiếng tây!
May mà ngày xưa cũng đua đòi theo học vài tháng nên cũng xì xồ xì xoạp được tí tỉnh.
Thế là tôi bỏ ra một thời gian, ga lăng ra phết, cộng với kinh nghiệm láu cá lừa gái của tôi từ ngày xưa, tôi cũng tán được em Tây. Em cũng rất yêu cái thằng mỏ nhọn là tôi và đồng ý để cho tôi đi lại, ăn uống, ngủ nghỉ, tâm tình to nhỏ ở nhà em dù đôi khi chỉ là tô cháo bọc hay bát mì gói không có giặc lái, trông rất tội. Đúng là sống như Tây.
Thời gian trôi!
Và hai đứa say nhau lúc nào có thánh biết. Chỉ có tôi và em Tây biết. 
Tôi vẫn giữ bí mật với vợ.
Suốt ngày thậm thụt, đi đi về về, hò hẹn với em Tây. 
Ăn cũng nghĩ đến Tây. Ngủ cũng ngủ với Tây.... Rồi cái gì đến cũng phải đến. 



Tôi và Tây đẻ một lúc hai đứa con liền tù tì. Một trai, một gái. Xinh ra xinh và dễ thương như tranh vẽ, ai đến thăm cũng trầm trồ, cũng cười duyên.
Tây quyết thoáng! Nuôi hết. Tôi thì rảnh tay. Khi có con, cuộc sống vất vả. Thời gian không có, con thì ốm đau quặt quẹo luôn. Công việc thì bù đầu, ngập mặt. Đường đi lối lại thì khó khăn. Thế là tôi giao con riêng cho Tây lo hết. Tuy nhiên hàng tháng tôi cũng đưa tiền cho em Tây gọi là khoản tình phí. Em Tây thiệt tình. Cũng nhận vì trách nhiệm.
Vợ tôi thấy tôi đi đêm về hôm, người thì gầy rộc đi, hình như cũng phát hiện ra tôi có vấn đề, nhưng chỉ nhắc nhẹ. 
Hèm! Này! Dạo này hình như nhà mình có ma anh ạ! Đêm anh sợ nên không dám ngủ ở nhà. Em ngủ một mình em cũng sợ lắm!!! Anh gạt công việc ra một bên mà ở nhà với vợ con nhé. Chứ đi đêm về hôm thế này vừa ốm người, vừa bị ma ám đấy!
Thất kinh!
Ơ hay! Có cái gì mà nghe ghê gớm thế nhỉ. 
Tôi hoảng! Hay mình lòi cái đuôi ngoại tình ra rồi? Hay là trong lũ lính già có đứa thọc mạch nhỉ? Rõ là ... đồ đểu!!!... đồ... xỏ lá!!! Tôi chửi thầm.
Thế là tôi sang nhà em Tây làm một cái thông báo to tướng vì lý do trục trặc kỹ thuật không thể tiếp tục quan hệ lâu dài được và năn nỉ em Tây nuôi con hộ, lâu lâu mới ghé thăm mẹ con em một tẹo cho đỡ nhớ, đỡ cồn cào. 
Em Tây OK ngay! Rồi em bảo em sẽ cố gắng hết sức. Còn nếu em nuôi con không được nữa thì em sẽ bán chúng nó đi Trung Quốc! 
Tôi tởn đến tận tóc gáy. Con Tây này nó to béo, phốp pháp, sừng sững như con voi rừng Tánh Linh thế kia, hùng hổ lên, nó làm thật chứ chả bỡn! 
Tôi bảo em Tây: Khiếp! Nói gì mà thấy tởn! Nuôi đi, thỉnh thoảng anh lại sang, tài trợ tí. Đẻ được thì nuôi được chứ ai lại....bán! Thế sao cái lúc em sướng, tay bắt chuồn chuồn, miệng thì ú ú, ớ ớ, em hứng lên, em bảo anh cứ đẻ mạnh lên. Em sẽ nuôi được tất, nuôi được cả làng!!! Rõ là đồ điêu! Đồ... lẻo mép....
Thôi! Con lạy mẹ Tây già nhá! Lần sau con mà có ngoại tình thì con ngoại tình với con gái Việt Nam tre trẻ thôi, cho nó dễ xử nhá. Chẳng Tây với tàu gì sất!!!
Còn chuyện đẻ thêm vài đứa con nữa thì xin kiếu nhé. Hai đứa kia chưa đủ nhớn, nuôi chẳng xong nên đâu đám đẻ thêm mấy đứa tiếp. 
Và tôi đã đề ra một kế hoạch cho riêng mình. Đó là kế hoạch: Bắt con mang về nuôi!
Nhưng trước mắt, sợ vợ phát hiện ra, tôi xắn quần cao, chạy biến cái đã.
Thi thoảng, năm thì, mười họa mới qua thăm và sờ mó em Tây một tẹo cho đỡ tủi phận đàn bà mà mình cũng đỡ nhớ. Mỗi lần sang, tôi bảo với vợ tôi là tôi đi ... ăn Phở.
Đến bây giờ, vợ tôi vẫn chưa biết là tôi ngoại tình, có con với em Tây! Và em Tây vẫn nuôi con của tôi ngon lành cành đào!!! Kể ra không có trục chặc thì cứ ngao du thậm thụt với em Tây thì cũng khoái. Chứ về với vợ đôi khi trục trặc, cũng ngao ngán phết.
Tôi là thẳng đểu các bạn nhỉ!
Ừ! Đôi lúc soi gương, tôi cũng thấy mình đểu và ghét cái bản mặt cứ hơn hớn của tôi chứ đừng nói gì đến các bạn!!!
Đã thế lần sau tôi sẽ nói toạc ra cho các bạn biết em Tây của tôi tên là gì và hiện đang ở đâu, sinh sống thế nào nhé! Chuyện có thật 100% đấy. Lính cấm dám nói điêu.
Thôi! Chỗ thân tình, tâm sự với nhau một tẹo. Vài hôm nữa kể tiếp... Nhá!
Chuyện ngoại tình của lính quèn này còn ... rách việc và nan giải lắm lắm... 
Lính già – Ngày 29.5.2009
Bài này đã được đăng (Nhấn vào đây để xem)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét