Thứ Ba, 11 tháng 12, 2012

VUI - KHOẺ.

Thật đúng là đồ dở hơi!
Chiều hôm qua đi làm về, vừa căng thẳng, vừa mệt. Hai đứa rủ nhau đi bộ ra bờ sông Tiền cho nó thoáng tí. Đi được một khúc, Hà Mã nhà mình nảy ra ý định chơi trò chạy đuổi nhau.
Mình ga lăng, chấp luôn Hà Mã chạy trước 30 mét. Nếu đến bờ sông mà mình đuổi kịp thì ngay tối nay Hà Mã phải đền 15 trứng vịt lộn cho cả nhà. Nếu mình không đuổi kịp thì cũng ngay tối nay mình phải bao cả nhà một bữa hải sản hè phố.
- Xong luôn!
- Vô tư đi!
- Quân tử nhất ngôn!
- Ngoéo tay một phát cho nó máu!
- Ô kê năm bờ oăn. Hi...hi...
- Thế là Hà Mã chạy trước, chẳng phải cách 30 mét mà phải cách mình tới gần 40m.
- Điêu thế! Chỉ được cái ăn gian!
- Bắt đầu!!!
Úi giời!
Coi kìa, Hà Mã nhà mình chạy thục mạng, chạy ác chiến.
Mình cũng chả vừa, mình cũng phi luôn, miệng vừa chạy vừa la to tướng.
- Đứng lại!!! Có đứng lại không thì bảo!!!
Doạ thế mà Hà Mã nhà mình cứ cắm cổ chạy tả tơi. Nhanh phết.
Mấy lão hàng xóm nghe thấy mình la om xòm thì cứ tưởng hai vợ chồng nhà mình đuổi để đánh lộn nhau. Lên cũng chạy theo để xem. Rõ là lũ điên. Tự dưng thì lại...
Được thể mình càng la to để lừa các lão. Hà Mã thấy la to xem chừng biết là mình nỡm nên vẫn cứ cắm cổ chạy.
Khôn thế! Cứ tưởng ngu cơ! He...he...
Thế nhưng gần đến bờ sông mình chạy kịp, túm luôn được Hà Mã.
Mệt đứt hơi, cười rũ rượi. Thế là cả hai đứa lăn ra bờ cỏ ngoài rìa sông. Thằng cu con đạp xe chạy theo sau cũng vừa tới, tương luôn một câu. Ba suýt thua! Lũ hàng xóm trơ khấc khi thấy tụi mình lăn ra bãi cỏ cười hềnh hệch.
- Biến ngay!
- Rõ là đồ vô duyên!
- Nhể!







Mình lao tòm xuống sông Tiền, bơi ào ào vài vòng, tắm cho nó sướng. Nước sông đang mùa nước lớn, đầy phù sa, mát ngọt, lờn vờn, ôm ấp lấy mình.
Nhẹ cả người.
Sảng khoái.
Hai mẹ con Hà Mã nằm chán lại ngồi, chờ mình tắm....
Xong tất cả đi về nhà, ai lại vào việc đấy.
Theo như hợp đồng Hà Mã phải đi mua ngay 15 trứng vịt lộn. Mình làm cốc rượu.
Cu con rổn rảng ăn trứng lộn.
Mình nói: Kiếm được vài hột vịt lộn mệt đứt cả hơi. Thời buổi gạo châu củi quế có khác.
Cu con nói: Ba khoẻ phết nhể! Chấp thế mà cũng thắng mẹ.
Rồi cu cậu ngồi đếm: Một, hai, ba, bốn.
Bốn người!
Một người khoẻ, bốn người vui!!!
Ô hô hô!!!
Cả nhà lăn ra cười rũ sằng sặc!!!
Thôi! Cất chuyện nhà đi. Chuẩn bị lên đường đi công tác.

Lính già – ngày 29.10.2009

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét