Thứ Ba, 11 tháng 12, 2012

NGÀY CUỐI NĂM 2010

Nhanh thật!
Thế là đã chuẩn bị kết thúc một năm rồi! Một năm so với một đời người thì chẳng là bao. Nhưng một năm là cả một quãng thời gian đối với mình quá nhiều trăn trở. Cuộc sống cứ xoay vần với những lo toan đời thường cùng miếng cơm, manh áo. Bao nhiêu lần mình tự hỏi mình sau mỗi năm ta làm được những gì. Và bấy nhiêu lần mình lại lắc đầu với nụ cười không thành tiếng ở trên môi!!!
Mai là ngày đưa Ông Táo về trời. Công việc thật bận rộn. Cu con gọi điện thoại nheo nhéo, đòi ba về bằng được để đi sắm mấy thứ đồ lặt vặt. Gạt cái máy tính qua một bên!
Ừ thì về!
Về với căn nhà ấm áp và thân thương vô cùng. Cái mệt mỏi dường như tan biến đi khi những tia nước mát lành từ vòi sen xối xuống nhè nhẹ mơn man trên da thịt. Một cảm giác an lành và thanh thản. Vậy mà ít khi ta còn thời gian nhận ra, để nhâm nhi cái cảm giác ấy! Có lẽ mình là nô lệ của thời gian mất rồi!!!
Phố đã lên đèn từ bao giờ. Hai cha con vội vàng xuống phố.
Hương nhang, vàng bạc và tất cả các đồ thờ cúng là nơi đầu tiên hai cha con mình tới để mua sắm mang về cúng Tổ tiên cho ngày Ông Công, Ông Táo về trời. Vì Cháu lớn đi học chưa về, nên có một mình cu nhỏ đi theo ba. Cu cậu rất thích chọn lựa, mua sắm các thứ vàng mã, biểu hiện cho tâm linh này. Âu cũng là nếp ở để giáo dục cho con cái quen với gia phong, tưởng nhớ tới cội nguồn. Đấy cũng là niềm tự hào về nét văn hoá đặc sắc của người Phương Đông mình.



Hai cha con rẽ vào quán phở Sài Gòn, triển khai mỗi người một tô cho ấm bụng cái đã. Cu con cũng kêu một tô phở vò viên bằng tô của ba, chả biết ăn có hết không!!!





Cu con bảo: Ba đừng ăn vội, ngồi yên để con chụp hình. Mình đói, thèm, chỉ muốn ăn.




Bước ra phố, bừng sáng lung linh, Chạy xe chầm chậm ngắm nhìn phố phường và tìm cho mình cảm giác mới của ngày cuối năm tất bật với mọi người mà mình lại thấy lòng bỗng như thanh thản.




Sau khi gửi xe và đồ ở trong siêu thị, hai cha con đi dạo phố hoa. Thật thích cái cảm giác ồn ào. Người lạ, người quen gặp nhau, trao đổi giá cả, hỏi han rất thân thiết. Phố hoa nên không thấy cảnh chen lấn, cãi vã. Người mua, người bán thân thiện như đã quen nhau từ rất lâu. Và mình nhận ra ngoài chợ mà thật ấm áp tình người.




Bỗng nhiên cu con gặp ngay người bạn học cùng lớp cũng theo mẹ đi chợ hoa. Thế là hai cu cậu đòi chụp ngay kiểu ảnh. Ừ thì chụp!!! Sướng nhá!!!




Rất nhiều các loại hoa đủ sắc màu, tươi và đẹp




Người bán không phải chào mời, ai mua tự tìm đến, tự do chọn lựa. Khi ưng ý thì hỏi giá trả tiền. Nếu muốn hỏi cách chăm sóc thì sẽ được người bán hướng dẫn rất nhiệt tình.




Đây là loài hoa Trạng nguyên. Khi đến đây, cu con hỏi hoa gì, mình bảo hoa Trạng nguyên, cu con bảo chụp cho con một kiểu để con học giỏi giống trạng.
Ừ thì chụp để cho thành Trạng.
Oách thật!!!




Năm nay hoa Mai và hoa Lan rất nhiều và rẻ nữa. Vì Mai chưa trổ bông, giờ này chỉ có cành nên mình không chụp. Mỗi cây mai ghép loại đẹp, để trong nhà chỉ khoảng 200 ngàn là đẹp rồi.
Quất cũng nhiều, trái đẹp. Mọi người đều thích cây quất trồng tự nhiên chứ không thích cây ghép cánh. Có lẽ khi chơi tết xong vẫn trồng xuống đất được. Mình cũng thế.
Cô bé này đã mua cây quất kia với giá 250 ngàn và đang nhờ bác xe lôi kia trở về nhà.




Cây bon sai là loại cây mình thích hơn cả. Năm nay cũng nhiều bon sai nhưng giá cũng đắt theo như cầu và ý thích từng người. Thấy cây này lạ, mình chụp luôn một phát.




Cu con cũng thích cây bon sai, cứ thập thò xem và ngắm ngía.
Mình hỏi có thích không. Cu cậu bảo thích.
Mình hỏi giá, cậu bán còn rất trẻ, tươi tỉnh trả lời là 400 ngàn. Mình bảo 300 ngàn.
Thế là cậu ấy bán luôn.
Mình trả 100 ngàn trước, và gửi lại, mai quay lại trở cây về rồi trả nốt tiền.




Hai cha con ra quảng trường chơi.
Đây là một nơi thoáng đãng, sạch sẽ vừa mới được xây dựng và khánh thành mấy bữa nay để cho kịp đón tết.




Ngoài quảng trường có những nhóm nhạc hip hop biểu diễn rất vui. Các nhóm nhạc này tuổi rất trẻ, chỉ 14, 15 tuổi. Cách ăn mặc và phong cách thật thời trang, Họ biểu diễn lành nghề và say mê.
Mọi người xem và cổ vũ rất nhiệt tình.




Nhiều người thích tụ tập ở đài phun nước để cho mát.
Từ khi có quảng trường này, thành phố như trẻ lại và thoáng đãng hơn, con người hình như cũng thân thiện hơn.




Nơi đây thật lý tưởng để tổ chức sân khấu ngoài trời cho những buổi lễ như những đêm 30 tết. Đứng giữa quảng trường thấy mình như nhỏ lại.
Một thành phố trẻ và nghèo như nơi mình ở, đầu tư xây dựng được công trình thế này cũng là quý lắm rồi. Và mình cứ chứng kiến từng ngày thành phố mình thay da đổi thịt!!!




Hai cha con ghé vào siêu thị mua sắm một số thứ cần dùng.




Một cảm giác tết đang đến rất gần.
Người người đi chơi, đi mua sắm. Đâu đâu cũng thấy băng cờ, khẩu hiệu chào mừng năm mới.




Vừa lên khỏi cầu thang máy thì gặp ngay các thành viên của nhóm nhảy hip hop mới biểu diễn ngoài quảng trường cũng vào cùng. Thấy mình khoác máy ảnh, các cháu đề nghị chú chụp cho tụi cháu một kiểu.
OK! Mình dặn: Tối nay các cháu vào blog Lính già - Nguyễn Bảng xem nhá!!! Thế nào cũng có ảnh của các cháu đấy!!!
Cả nhóm thích, cười ré lên!!!




Hai cha con ra bờ sông Tiền, ghé nhà hàng nổi uống nước cho đỡ khát.
Đên buông lơi, mơn man gió. Cuộc sống vẫn tấp nập trôi đi.
Mình ngửa mặt nhìn những ánh sao vẫn còn lung linh xa xăm lắm.




Nhà hàng đã đến giờ cặp bến.
Thường thì tầm 7 giờ tối, khi khách đã đấy nhà hàng thì tàu nhổ neo, đưa khách về phía cầu Mỹ Thuận.
Buổi tối, thư thả, được ngồi nhâm nhi ly cafe hay cùng bạn bè cạn với nhau vài ly bia, ly rượu trên tàu lênh đênh sông nước miệt vườn này thì chẳng có gì thú hơn.
Mình thích uống hoặc ăn ở đây. Tuy có đắt hơn ở các quán khác một chút nhưng phong cách phục vụ ở nhà hàng này rất chuyên nghiệp và lịch sự.




Rồi đồ uống cũng được mang ra.
Cu con khát kêu ỏm tỏi.
Khi thấy có hai ly trà sữa Trân Châu thì mắt cu cậu sáng ngời.




Hai cha con xì xoạp, vèo cái hết hai ly trà sữa.
Cu con còn liếp mép cái nghe có vẻ thèm thuồng. Đúng là no bụng đói con mắt!!!




Rồi lại lang thang, chầm chậm trên phố khuya về nhà. Một ngày qua đi với những nhọc nhằn, lo toan và bận rộn. Cuộc sống cứ xoay vần như muôn đời vẫn vậy.
Đời người ai cũng phải trăn trở, vất vả vì mưu sinh. Nhưng những ngày cuối năm thường là những ngày bận rộn và vất vả hơn cả. Ngày Tết là ngày cho ta nghỉ ngơi để thăm hỏi cha mẹ, anh em, bè bạn, người thân. Để ta đủ thời gian nhìn lại con đường ta đi trong một năm với những thành công hay thất bại. Để rồi ta nhận ra mình đúng hay sai.
Có quá nhiều thứ cũng cần phải trăn trở. Càng lớn tuổi, càng trăn trở nhiều.
Ngày xưa, hồi trẻ mình thích tết. Đến giờ, gánh trách nhiệm làm cha, làm mẹ trên vai thì Tết về lại cảm thấy như nặng nề hơn.
Thế nhưng đôi lúc ta vẫn cứ phải tự cho mình thanh thản và mỉm cười!
Ừ! Mai đã là ngày 23 tháng Chạp!!!


KÍNH CHÚC CÀ GIA ĐÌNH PLUS NHÀ TA MẠNH KHOẺ, HẠNH PHÚC
ĐỂ ĐƯA ÔNG TÁO VỀ TRỜI NHÉ!!!

Lính già - Nguyễn Bảng 05.02.2010

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét